Ai đem bốn cột để ra trồng ?
Trai , gái đu mình khách đứng trông
Ấy chú khom lưng đà nhún cật
Mà cô ngửa bụng để phơi lòng
Quần hồng không mảnh còn đâu phới
Chân ngọc chưa mồi phải duỗi song
Xuân đến , xuân đi thời đã khác
Đu ngày đu tối lỗ nào không